TAI THẤP

Dị tật tai thấp (low-set ear) là một bất thường bẩm sinh trong đó vị trí của tai ngoài thấp hơn vị trí bình thường trên đầu. Đây có thể là một dấu hiệu của một số hội chứng di truyền hoặc bất thường phát triển trong giai đoạn phôi thai.

Tiêu chí chẩn đoán tai thấp

·                     Vị trí bình thường của tai: Điểm cao nhất của loa tai (helix) thường ngang mức lông mày hoặc gờ ổ mắt.

·                     Tai thấp: Khi điểm cao nhất của loa tai nằm dưới mức đường nối giữa hai góc trong của mắt.

Nguyên nhân và bệnh lý liên quan

Tai thấp thường gặp trong các hội chứng di truyền hoặc bất thường phát triển sọ mặt, bao gồm:

1.                 Hội chứng Turner (XO)

2.                 Hội chứng Down (Trisomy 21)

3.                 Hội chứng Noonan

4.                 Hội chứng Treacher Collins (bất thường sọ mặt)

5.                 Hội chứng Pierre Robin (tật hàm nhỏ, lưỡi tụt ra sau, dễ gây tắc đường thở)

6.                 Hội chứng Edwards (Trisomy 18)

7.                 Hội chứng Patau (Trisomy 13)

Cơ chế bệnh sinh

·                     Tai ngoài được hình thành từ các cung mang (pharyngeal arches) trong giai đoạn phôi thai sớm.

·                     Nếu có bất thường trong sự phát triển của các cung mang hoặc sự di chuyển của tai trong quá trình phát triển, tai có thể bị đặt sai vị trí.

Chẩn đoán và điều trị

·                     Chẩn đoán chủ yếu dựa vào khám lâm sàng và đo đạc vị trí tai so với các mốc giải phẫu.

·                     Nếu nghi ngờ có hội chứng di truyền, có thể cần thêm xét nghiệm di truyền.

·                     Điều trị phụ thuộc vào bệnh lý nền, một số trường hợp có thể cần phẫu thuật thẩm mỹ chỉnh hình tai nếu ảnh hưởng chức năng hoặc thẩm mỹ.

Normal ear position (left). Abnormally angled ear (middle). Low-set ears (right)

TÀI LIỆU THAM KHẢO

UpToDate 2025